Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ.Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng.Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết.Tôi dẫn ông anh ra chỗ chải đầu.Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác.Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.Bạn, nghĩa là người không sợ tôi và không khinh tôi.Nhưng nước mắt không nghe tôi.Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu.Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ.
