Hôm nay là Mồng 1 Tết, như thông lệ hàng năm, mẹ con bé Bông dậy từ 5h sáng, làm một ổ bánh thật to để chuẩn bị mang về làm quà cho ông bà ngoại.Cả lớp reo hò như điên vì vốn chẳng có đứa nào mặn mà gì với môn học này cho lắm, những đứa chưa học bài lại còn mừng hơn:Trong suốt cuộc đời, hằng ngày làn da của chúng ta luôn thực hiện một quá trình, đó là sản sinh tế bào mới và đào thải lớp biểu bì cũ bên ngoài.Những lúc nhưng vậy tôi chỉ ước sao cho chị ấy mau chóng đi học xa nhà, nếu được thế thì có lẽ tôi sẽ tự do và thoải mái biết nhường nào.Đôi khi có những điều rất nhỏ nhưng lại chứa đựng những ý nghĩa rất lớn đủ để sưởi ấm lòng người.Cầm vài đồng tiền công ít ỏi cuối năm, chị vội vã “ba bước đi, tám bước chạy” đến các cửa tiệm tạp hóa gần đó mong tìm mua được một món gì đó về làm quà cho hai đứa con nhỏ trước giao thừa như lời hứa với chúng.Lòng Ghét thấy cũng nguôi ngoai ít nhiều, đi thêm một đoạn, Ghét đến một khu vực mà cây cối thưa thớt hơn, có lẽ đây là nơi sinh sống của những loài linh trưởng lớn.Cô mong rằng các con sẽ ngoan và học tốt môn học đầy thú vị này.Một người gần lại thấy thật xa.Một thái độ lạc quan, một cái nhìn thoáng trong mọi việc sẽ làm cuộc sống trở nên đơn giản, dễ chịu và tươi đẹp hơn.
