Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà.Tôi cứ tà tà gạt chân chống.Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm.Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài.Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng.Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình.Mong ông chỉ nói những điều cần nói.Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem…Hôm nay lại bị cấm túc thế này.Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia.