Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió.Và dù bạn có là ai, cũng nên học phong cách nói ngắn gọn mà sắc sảo của họ.Nhờ vậy mà thời thơ ấu ở Brooklyn của tôi như là một khung cửa sổ nhỏ giúp tôi nhìn thấy một phần lịch sử nước Mỹ.Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng.Còn Dick Cavett lại là một phát ngôn viên giỏi khác.Hai tiếng Xin chào được thốt lên lập bập và nhỏ xíu.Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy.Sau đó tôi hỏi anh ta thêm một loạt câu hỏi nữa, nhưng tình hình vẫn không khả quan hơn tí nào.Nơi nào có con người thì nơi đó có đối thoại.George Burns đã kể cho tôi nghe một câu chuyện rất buồn cười:
