Phim chưa hết thì vợ gã đón con về.Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không.Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại.Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.Lẳng lặng về nhà bác chờ xét xử.Khán giả sôi động phết.Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.Anh họ và chị út ngồi vào bàn.Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống.Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông.
