Cảm giác như không thể lành lại được.Không, cháu không phản đối, con không phản đối.Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.Chỉ cần cháu làm rạng danh dòng họ là bác mãn nguyện.Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết.Tôi không có ý định ra đi.Bác ta cũng sẽ trắng bệch, hoảng loạn theo.Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm.Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa.
