Ông nỗ lực làm việc, làm những việc gì mà ông cho là đáng làm, sau đó, mũ ni che tai, ông thản nhiên đi theo con đường đã vạch, ai trách móc mặc ai!".Điều ấy, Billy Phelps ở Yale đã biết rõ và ông đã sống đúng theo đó.Họ leo hết ngọn này tới ngọn khác.Rồi tôi nhắm mắt lại, nghe hơi phì từ vói ra.Sau lấy mủ ni che tai mà đi theo con đường đã vạch sẳn, mặc những lời thị phi của người đời".Bây giờ, nghĩ lại, tôi không biết có nên hãnh diện về xử sự này không, 50 phần trăm số độc giả tờ báo này, chắc cũng chẳng để ý đọc bài đó.Trời đã thưởng công tôi! .Có lần tôi không chịu nhận một tình thế mà tôi không sao tránh được.Thấy bà Glover, anh ta la: "Tôi không muốn chứa quân lang thang".Học sinh thì toàn là những người có tuổi, có công ăn việc làm, muốn học sao cho có kết quả ngay và học giờ nào mới trả tiền giờ ấy.