Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ.Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.Cố tiếp thu để làm tốt hơn.Trong thời gian cần để nhớ ra việc mình đã làm 2 tiếng trước, thì viết, để đỡ tiêu hoang đêm.Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.Sự vô trách nhiệm và trái tim chai sạn của con người có thể gây ra bất cứ thảm họa nào…Hắn có thể đạt được trạng thái ấy một cách dễ dàng.Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được.Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình.Chuông điện thoại reo.