Họ không còn muốn làm gì cả.Bà Swetchine nói: lý tưởng của tâm giao là tự cảm thấy một mà vẫn là hai.Trên đường tiến hóa ấy, tinh thần lại bị chi phối bởi thủtính , làtính hoạt động theo bản năng.Không phải học những cách lòe đời, dùng môi mép mà thu tâm.Đó là nói ngoài xã hội, ngay trong học đường, nơi mà họ thường chung sống với bao giáo viên, giáo sư, giảng sư, bè bạn, họ vẫn nhát.Phải hiểu là chân tu theo chân giáo.Ai họ cũng giao tiếp được mà không hề có ý nghĩ mình cô độc.Vô lớp giáo sư giảng bài mặc kệ: họ lấy ra thưởng thức.Làm như vậy tức là hiểu tâm lý họ: không thuyết phục họ được đâu.Nói cho đúng họ muốn sống trong một khí hậu yêu đương để con tim có dịp thông cảm với những nhân vật đang quay cuồng, lăn lộn giữa ái ân.