Năm giờ, ông Hurock trở lại, vẫn có vẻ âu sầu lắm.(Ông muốn! Ông muốn! Đồ ngu! Tôi không cần biết ông muốn cái gì hết; hãy nói cho tôi nghe cái mà tôi muốn).ở độc thân tới hồi 35, rồi cưới một người đàn bà giàu, góa, hơn ông 15 tuổi, một bà góa tóc đã bạc vì 50 cái xuân xanh! Bà biết rõ rằng Disraeli cưới bà không phải vì tình, mà vì tiền.Dùng cách đặt câu hỏi để khuyên bảo người ta".Có lẽ độc giả tự nhủ rằng có nhiều chỗ bà phàn nàn cũng đáng.Hết thảy chúng ta chẳng như vậy ư? Và ông khách hàng bực tức, người làm công bất bình, ông bạn mất lòng.Sau này, tôi áp dụng một cách lịch sự hơn, đối đãi với họ có lễ độ hơn.Ông đưa những mẫu hàng của tôi ra, và khoe nó tốt.(Câu này tuyệt: "Tôi phải nhờ cậy ông giúp tôi trả lời câu hỏi đó".Chúng tôi không quên ông.
