Tôi tự hỏi liệu ý kiến trên có linh ứng với các loại cơ may khác mà người may mắn liên tục gặp trong cuộc đời họ? liệu điều này có giải thích tại sao họ thường gặp người thú vị tại các bữa tiệc, hay xuất hiện trên những bài báo làm thay đổi cuộc đời họ? tôi cố gắng đi tìm hiểu “hậu trường” và khám phá ra thực tế nằm đằng sau cái ảo tưởng đó.Còn với những ai dám tin, dám tạo ra các điều kiện của sự may mắn thì họ không tin vào những điều may rủi.cho mãi đến những năm cuối tuổi 30 ông mới nắm bắt được bước ngoặt may mắn đầu tiên – một người bạn khuyến khích ông ra tranh cử chức thẩm phán tòa quận hạt, và ông không ngờ lại chiến thắng cuộc đua khi 42 tuổi, ông ứng cử chức thẩm phán tòa án liên bang và lại thắng.ví dụ, họ hình như không bao giờ thắng được giải nào trong các cuộc thi, hoặc họ dễ gặp tai nạn mà không phải lỗi của họ, hoặc họ xúi quẩy trong tình yêu hoặc họ nếm trải rất nhiều vận xui rủi trong sự nghiệp của họ.họ thích thăm thú bạn bè, thích đi dự tiệc và có khuynh hướng thích những nghề nghiệp có tiếp xúc với người khác.điều này chẳng có gì ngạc nhiên.Trong vòng vài giây, họ thấy ngay thông điệp thứ nhất.ngoài ra, người may mắn như Robert cũng là “thỏi nam châm giao tế” – người ta bị thu hút về phía họ do bởi ngôn ngữ cơ thể sống động của họ.Tôi luôn bảo các con mình là đừng bao giờ bỏ cuộc, mà phải đấu tranh.Vấn đề là; mê tín dị đoan chẳng mấy có tác dụng.
