Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.Cái đó, chúng đưa ra không khó.Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế.Bạn có thể nhập vào lửa mà xuyên qua chứ.Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào.Đơn giản là để sống.Bước vào, cảm giác không bị bỡ ngỡ.Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết.Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật.
