Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ.Còn tĩnh tâm mà viết.Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy.Bạn chưa làm được gì cho họ.Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi.Chứ không phải hắn leo lên giời.Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình.Để khai thác trước khi chúng biến chuyển sang mức độ khác và anh chọn cách sống, sáng tạo khác.Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có.Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.