Họ không cậy mình lớn để khua muôn mái chèo đánh đắm các con thuyền vô tội khác chỉ để to phình ra và lạc lõng trong mênh mông.Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng.Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía.Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng….Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận.Dỗi mẹ à? Tôi hơi bàng hoàng.Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi.Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày.
