Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy.Làm gì có lí do gì mà khóc.Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước.Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây.Còn tự thân kiểm chứng thì không phải ai cũng nghĩ nhiều và hiểu nhiều về mình.Tôi khóc vì những đứa trẻ chỉ biết đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet mà không tìm nổi một lí do để hứng thú với những bài học trên lớp.Mà là thứ quan hệ cộng sinh theo kiểu lợi dụng nhau.Với họ, viết không có tị ti nào là học.Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp.Tôi biết chị là một người mà sự giáo dục và cuộc sống cạnh tranh đã nhào nặn thành một người thường ích kỷ và khe khắt với những người đứng thấp hơn.
