Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được.Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành.Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó.Cái này không rõ lắm.May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.Và với sự mệt mỏi ấy, tôi không đến được với những bộ mặt khác của đời sống.Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh.Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi.