Bà cô Edith cũng vậy.Hồi ấy tôi là giám đốc một công ty bảo hiểm nhân mạng ở đó.Họ leo hết ngọn này tới ngọn khác."Tôi bắt đầu suy nghĩ về lỗi lầm của tôi và quyết định trước khi đầu cơm, sẽ rán tìm ra bí quyết của nghề ấy.Cái thói muốn đổi thành người khác tai hại nhất ở Hollywood.Bạn cho là lý tưởng quá, là ảo mộng quá không thi hành được sao? Không đâu.Tôi nhớ lại thì té ra đã năm đêm rồi mà tôi còn sống, cũng như những người bạn đồng đội chỉ có hai bạn bị thương, nhưng không phải vì bom địch, mà vì mảnh đạn súng cao xạ trong bộ đội.Suốt mấy giờ liền, tôi cứ nghĩ đến con người tàn tật mà vẻ tự mãn đã lộ ra mặt như vậy.Tất cả những chứng đó đều là anh em chú bác với nhau, anh em chú bác ruột".Vậy phương sách thứ nhất để trị ưu phiền là bắt chước William Osler:
