Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.- Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng.- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười."À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác:Sau đó, giảm dần đi.- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh.Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy!Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.