Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân.Ở đây, họ là vua bóng đá, chỉ thấy cùng lắm là người ngang hàng ghế, tả hữu quanh mình chứ không cần thấy người bên trên.Không hẳn là ra khỏi nhà bước chân nào trước.Chứ không phải hắn leo lên giời.Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Quần áo độ này mặc rộng ra.Hôm nay, tôi đã quyết định đến đó.Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ.Hạn chế ra ngoài nữa.
