Mình rất sợ phí thơ.Hôm đó trời mưa to vừa tạnh.Cái từ nhân loại nghe đẹp phết.Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay.Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần.Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ.Không cất đấy, làm gì được nhau.Cháu bảo: Cháu chỉ so sánh chuyện râu thôi cơ mà.Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác.Đừng ví ta với sự chung chung của số đông.