Có sao đâu? Tôi biết rằng bạn thưởng thức được âm nhạc, vì vậy các dàn nhạc mới lựa toàn những bản hay, bỏ hết những bản dở.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được".Tôi lại làm cho bạn chú ý tới chân lý chói lọi này, là không bao giờ bạn có "nhiều thì giờ hơn" đâu, vì lẽ lúc nào bạn cũng đã có tất cả số thì giờ mà bạn có.Sau cùng, khi lựa công việc đầu để làm trong giờ rưỡi buổi tối bạn chỉ nên theo sở thích va xu hướng của bạn thôi.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Mà trong luyện trí, một yếu tố quan trọng nhất là phải thấy gắng sức, khó nhọc, thấy nửa muốn làm, nửa muốn bỏ; cảm giác đó không thể có được, khi ta đọc tiểu thuyết.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.