Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng.Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận.Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau.Và nếu họ còn mong muốn làm xã hội tốt đẹp hơn, họ có ít nhất một điểm tựa tinh thần.Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa.Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).Ông anh hỏi ở đây bao lâu cũng được à.Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.Và yên tâm chúng ta đã đủ vất vả để phó mặc số mệnh cho nhà nước.Chả muốn xin lỗi độc giả nữa.