Ngay lúc ấy tôi cũng biết là mình vừa mới nghe thấy một chân lý cơ bản.Mọi người thường tới chổ chúng tôi xin thuốc.Họ cũng phải giải quyết những khó chịu thường ngày mà xã hội giành cho những ai không còn có quyền lực và thu nhập cao nữa.Trong ba mươi năm hành nghề, tôi đã thua cuộc chỉ một lần.Câu trả lời nhấn mạnh sự tự nguyện thay đổi cũng như sức mạnh để làm điều đó.Điều này thường liên quan tới những việc như lấy dấu vân tay và chụp ảnh trẻ em.Thật là kiêu ngạo để mà rút ra kết luận rằng bất cứ ai trong số chúng ta cũng có thể làm việc tốt với tất cả mọi người.Đó chính là một phần của cuộc sống hàng ngày.Người ta thường nhầm lẫn giữa sự lãng quên và sự che giấu quá khứ, sự tha thứ cũng vậy.Thế thì liệu có gì đáng ngạc nhiên không khi người ta có thể có cảm giác nào đó về bổn phận đáp lại về phía con cái?