Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi.Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống.Mà đời người thì có mấy đâu.Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi.Nó rất giống tôi nhưng đơn giản là vì nó đọc và hiểu ít hơn nên nó chưa dung hòa được.Hoặc những việc bùng nổ sự bất mãn hơn thế.Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai.Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp.Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết.