Là cả ham muốn hành động theo bản chất.Mất thêm một người, lực lượng cái thiện càng mỏng manh.Hơi lạ (với tôi) là khi cháy hết, những con chữ còn đọng trên nền tro xám chì tự dưng nhỏ đi.Nó lí giải cho cảm giác còn háo hức đi một chặng đường hơn chục cây số để chạy nhảy một chút, uống nước, thi thoảng ăn thịt chó, rồi về.Cười mãi cả đời không làm nên trò gì, lại làm người khác khóc.Thanh minh rồi họ lại quên ngay.Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra.Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào.Nói nhiều câu làm cả nhà bật cười.