Khi ta bị thất bại ,ta cần phải đấu tranh để “leo lên” lại.Đang phát nửa chừng, chương trình đột ngột bị một thông báo quan trọng cắt ngang.Sau đó, ông trơ về Banwgkok và bắt đầu làm việc cho một cửa hàng dược phẩm với mức lương 200 bath( 5 đola) một tháng.Hết sức bình tĩnh,ông cất mẩu tin nhắn vào túi ,hoàn thành bài diễn văn của mình rồi lập tức lao về nhà để nhìn lại lần cuối khuôn mặt của người vợ thân yêu.Bạn có thể làm gì trong trường hợp này? Chẳng làm gì được cả.Sau đó,ông đã thành lập một vài doanh nghiệp nhưng tất cả đều thất bại.Lần này, cửa hàng sách National vẫn nằm trên phần đất thuê cũ nhưng là một cửa hàng hai tầng gác lửng,để mua đất và xây dựng trụ sở chính, họ không xây nhà cho mình mà thay vào đó dành dụm từng đồng xu kiếm được để biến ước mơ thành hiện thực.Lần nọ, có một cô dâu nhận được quà cưới là một chiếc ô tô! Trên chiếc kính chắn gió là một tấm thiệp với lời chúc là : “Với tất cả tình yêu dành cho con, mẹ và “kẻ nghèo túng””.Và khoảnh khắc ấy giống như một ảo ảnh ;chỉ khi nào ảo ảnh tan vỡ và ta được tự do thì ta mới thấy được thực tế.Cuối cùng, tôi quyết định đi xin việc.
