Tôi không thể nào mua được những đồ phụ tùng và những máy móc cần thiết.Chúng ta mạnh hơn chúng ta tưởng.Chúng tôi bơ vơ trong tỉnh.Không có một sinh vật nào ở miến ấy hết.Công việc của tôi là ghi tên những người tử trận, hoặc mất tích, hoặc nằm nhà thương.Những nhà thực vật học đoán cây đó sống khoảng 400 năm, hồi Kha Luân Bố đặt chân lên đất San Salvador, nó đã có rồi và khi những cố đạo tới gây dựng sự nghiệp ở Plymouth, nó mới sống được nửa đời của nó.Loài vật thản nhiên trước cảnh tối tăm, dông tố và thất tình; vì vậy chúng không bao giờ đau thần kinh hoặc bị vị ung, cũng không bao giờ hoá điên hết.Rồi đưa cho người quen đọc.Rồi bỗng nhiên tôi bắt đầu cố suy nghĩ, không quay cuồng trong lo lắng và sợ sệt như trước nữa.Tôi ngồi đến nửa giờ, vừa sụt sùi cầu nguyện.
