"Tôi quê quán ở Texas, đến Nữu Ước với 20.Nhưng rồi chỉ một lời nói vô tình đã thay đổi cả đời tôi.Nếu lại thăm 5 vị kiến trúc sư mà vị nào cũng bận quá không tiếp bạn được (rất ít khi như vậy) thì lại thăm 5 vị khác.Khi được chở đến nhà thương, khi phấn đấu với tử thần, ông đã nhiều lần nhắc đi nhắc lại: "Mỗi tối, tôi tự nhủ phải tha thứ tội lỗi cho mỗi kẻ thù của tôi".Tôi nghĩ không có người nào đáng thương bằng kẻ làm một nghề chỉ để kiếm tiền".Nhờ đó ông luyện được lối văn tự nhiên rõ ràng, có duyên, hấp dẫn một cách lạ lùng.Sau khi đạp xe máy vòng quanh nước Anh, ông tới Ba lê thì vừa hết tiền.Một con mắt đã gần mù hẳn rồi, còn mắt kia cũng sẽ mù luôn.Và tôi cũng tin rằng có thể dẹp được tức thì 50% những ưu phiền trong lòng nếu chúng ta lập được một thứ kim bản vị riêng cho chúng ta, một thứ kim bản vị để đánh giá xem mỗi sự vật quan trọng tới bực nào đối với đời sống.Ông cũng dịch những tác phẩm của Dante và tất cả những công việc đó làm ông bận rộn luôn luôn, quên hẳn chính thân để mà lấy lại được sự tĩnh trong tâm hồn.