Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà.Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả.Bây giờ tôi đang ở trong vườn thú.Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm.Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không.Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ.Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ.Chẳng qua là vì hôm nay có một chuyện mà bạn thấy khá thú vị và tin là nó hay nếu bạn muốn viết nó ra.Đầu tiên là một cuốn sách tiếng Anh dày vài trăm trang.
