Nhưng nghịch một lát, nó lại nhảy lên cửa sổ chơi với cái rèm.Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn.Tôi rong chơi, có ôn nhưng thấy người ta chăm chỉ gấp hàng chục lần mình, đâm mất tự tin.Màu mận đương độ chín.Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa.Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê.Hơi lo cho bác vì ca này khá nặng.Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người.Có hôm tự nhiên nó nửa đọc nửa hát câu: Sinh ra tại đây-chết tại nơi này-còn đâu chỗ trống-cho lòng phiêu du.
