Ngay cả nỗ lực – thường không thành công – tìm kiếm một lời đáp, một giải pháp, hay tìm cách chữa lành mọi đau khổ cũng trở thành một phần của bi kịch đó.Khi bạn ý thức hơn về thực tại hiện tiền của mình, bạn có thể hoát nhiên thấu hiểu lý do khiến cho trạng thái ý thức bị khuôn định của bạn vận hành theo những cách thức đặc biệt – chẳng hạn, lý do khiến cho các mối quan hệ của bạn lại tuân theo các khuôn mẫu nhất định – và bạn có thể nhớ lại các sự việc đã diễn ra trong quá khứ hay xem xét chúng một cách rõ ràng hơn.Nếu bạn không kịp thoát ra, bạn sẽ bị chìm chung với nó.Không gì có thể đáng kinh ngạc và hùng vĩ hơn cái bao la và tĩnh lặng không thể nghĩ bàn của không gian, song nó là gì? Cái không hư, cái hư không bao la vô tận.Hầu hết các thứ xảy ra sau đó đều tự động và không còn chủ ý được nữa.Mọi sự vật đều được tôn vinh, nhưng không thứ gì đặc biệt quan trọng.Không vật gì có thể hiện hữu mà không có không gian, vậy mà không gian lại là cái không một vật.Nếu “bạn” – tức tâm trí – không tin rằng bất hạnh sẽ tác động có lợi, thì tại sao bạn lại tạo ra nó chứ? Dĩ nhiên, sự thật là tiêu cực chẳng có lợi gì cho bạn.Nhưng đừng vội trả lời ngay các câu hỏi này.Chính tâm trí đã nổi cơn đó.