Ai là người trong chúng ta không tự nhủ rằng: "khi nào có thêm chút thì giờ, sẽ làm việc này, việc nọ"?Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy.Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại.Ông miễn cưỡng làm việc, càng trễ chừng nào cành hay; và vui vẻ đứng dậy ra về, càng sớm chừng nào càng tốt.Bạn phải phải phân biệt văn chương và sách nghiên cứu về những đầu đề không phải là văn chương.Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Nếu bạn không ra mặt thì tôi xin tiếp tục chuyện trò với những bạn đang lo âu, phiền muộn của tôi, với vô số tâm hồn đương bị ám ảnh, đau đớn vì năm này năm khác cứ trôi, trôi đi, trôi đi mà chưa tìm ra cách cho đời sống trơn tru.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ?
